Trên thực tế, khe lưới nhỏ này không thổi khí hay hơi lạnh như các cửa gió điều hoà. Nhiều người cũng lầm tưởng chi tiết này là thiết bị thu âm thanh… Tuy nhiên, thực chất đây là vị trí đặt cảm biến nhiệt độ bên trong cabin ô tô để giúp hệ thống điều hoà làm mát đúng với nhiệt độ thực tế của nó.
Vô địch: Trần Như Hùng – Võ Thành Nhân (Tuổi trẻ)
"Hơn 30 năm thăng trầm, tôi cũng có nhiều kỷ niệm vui buồn với việc kinh doanh nhưng nhờ "ở hiền gặp lành", sống tích cực nên chuyện buồn dễ qua, niềm vui lại tới. Tôi cũng không ganh đua, cạnh tranh nhiều, chỉ có thời điểm xảy ra dịch Covid-19 phải ngưng mấy tháng. Tôi luôn biết ơn vì được thực khách ủng hộ, công nhận các món của quán", chủ quán trải lòng.
Nhưng ở cái xã, cả thị trấn - thậm chí - nguyên cái huyện Năm Minh là công dân, tha nhân của văn chương nghệ thuật nếu tình cờ tạt qua hỏi về nhà văn Nguyễn Văn Minh thì không ai biết. Ngay cái ông trưởng ban thông tin văn hóa xã còn không, thì dân tình trả lời làm chi có cái ngữ gọi là văn veo ở xứ này mà hỏi nhà âu cũng hợp lý. Không phải do nền văn minh internet và wifi phủ sóng trên từng centimet. Không phải cu con hay gái bẹo mới thôi nôi đã dán mắt vô màn hình… mà cái sự không một ai biết này, có từ thời báo và sách giấy mới bị ông Bill Gates hăm xóa sổ. Thiên hạ mua báo xem tin tức, thời sự, chính trị, kinh tế thế giới chứ ai màng trang sáng tác. Cu ly xe kéo phu phen thợ thuyền, thơ văn biết làm chi khi chả mang lại lợi ích. Không ai biết Năm Minh khi ông là một nhà có hạng thì cũng chả có chi lớn. Cũng chả chết vì nhà văn chứ đâu phải ca sĩ hay showbiz. Sân khấu mà không danh, không tiếng, ra đường không ai biết thì tệ hơn người không mang họ. Năm Minh vui với cái không, cũng như buồn với cái có. Có không hay vui buồn - suy cho cùng - cũng thường chứ chả chi quan trọng. Cả vui cả buồn Năm Minh cho trụm lụm vào giấc ngủ. Bảy, tức mười chín giờ ông đánh một giấc tròn xoay cho đến một giờ sáng. Vệ sinh sáng, châm bình trà và cũng rất tròn rất trịa ông cho tất cả tâm tư tình cảm vui buồn vào con chữ. Năm giờ - nghĩa là, gõ xong chừng nghìn, nghìn rưỡi đến hai nghìn con chữ - ông lên xe đạp gọi là thể dục thể thao sáng.
Là mẹ đơn thân, chị Thị Hạnh, ấp Sóc Ruộng, xã An Khương, H.Hớn Quản đã nhiều năm nay phải ở căn nhà gỗ cũ kỹ, đã được ba mẹ xây dựng hơn 30 năm, chưa biết khi nào sẽ bị đổ sập. Nhớ lại những ngày mưa lớn, 2 mẹ con phải di chuyển khắp nơi để tìm chỗ tránh mưa mà chị Thị Hạnh không khỏi xúc động.
Ký ức mà tôi nhớ nhất là hồi đó, cứ đúng 12 giờ trưa ngày mùng 5 là tôi lại chạy theo sau má đi khắp xóm để bẻ đủ loại lá, nào là ổi, dủ dẻ, vối… rồi mang về phơi khô sau đó sắc nước uống. Má nói đó là lá mùng 5, người xưa chỉ rằng uống như vậy rất mát và có thể giúp chữa bệnh. Tôi vẫn nhớ như in ly nước lá bốc khói nghi ngút thơm phức, mùi vị hơi đăng đắng nhưng để lại hậu ngọt trong khoang miệng. Đặc biệt là vào những ngày nắng nóng như đổ lửa của miền trung mà uống ly nước lá của má vô cùng đã khát.
8.68GB
Xem9.34B
Xem336.28MB
Xem95.64MB
XemQuét mã để cài đặt
2025 04 16 one789 vn khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
148Luckywin Club Game Bài 88
2025-05-27 18:34:21 nhatvip 2023
497thẻ đỏ hình sự
2025-05-27 18:34:21 w88club w88 hồng nhung link
234566bet
2025-05-27 18:34:21 Khuyến nghị
700joker th88
2025-05-27 18:34:21 Khuyến nghị